Thỉnh thoảng, trong mớ sách vở, đồ đạc của vợ lại rơi ra mấy tấm hình, thư từ, bưu thiếp… của người yêu cũ. Dù vợ đã đính chính do bỏ sót chứ không phải cố tình giữ làm kỷ niệm, nhưng nhìn cái cách vợ cẩn trọng nhặt lên, phủi phủi một cách nâng niu, ngắm nghía một cách trìu mến, là chồng muốn… lên huyết áp. Có lần chồng vô tình bắt gặp cả đống thứ “quái quỷ” đó của “hắn” ta, khiến chồng tức muốn lộn ruột. Không biết vợ cố tình giữ lại để chọc tức chồng, hay trong lòng thật sự còn nhớ đến “hắn” ta. Cũng vì chuyện này mà chồng vợ cãi nhau tóe lửa, giận đến mấy ngày. Nhiều lần nhân lúc vợ đi vắng, chồng muốn lôi chúng ra đốt quách cho rồi. Nhưng nghĩ lại mình làm vậy quá nhỏ mọn, mất hết tư cách làm chồng. Mà để vậy, sao nó cứ như cái gai, đâm vào tim mình nhói buốt…
Có lần chồng mang bầu tâm sự ra trút với bạn bè. Bạn bảo: “Sao cậu hiền quá vậy, phải tay tớ là vô sọt rác hết rồi, không còn nhân chứng vật chứng, may ra vợ mới quên hết quá khứ”. Đứa thì bảo: “Cậu nên giải quyết một cách hòa bình là thuyết phục vợ tiêu hủy”. Đứa hiền hơn thì khuyên: “Cậu cứ xem như không biết, cố quên nó đi”. Nhưng mà quên làm sao được hở trời?
Một bữa chồng ghé thăm anh bạn, anh bảo mới chở vợ đi thăm bồ cũ của cô ấy về. Thấy mình ngạc nhiên, anh cười khà: “Mình làm chồng phải đại lượng, tôn trọng quá khứ của vợ. Quan trọng là bây giờ cô ấy yêu mình, làm vợ của mình. Ghen tuông với quá khứ là tự đào mồ chôn hạnh phúc của mình, cả hai đều đau khổ chứ ích gì. Mình làm cho cô ấy hạnh phúc, mình cũng sẽ nhận được hạnh phúc…”. Mình bái phục bạn sát đất. Vợ bạn có… nguyên một ông chồng cũ, bạn còn đối xử với vợ thật ga-lăng, có tình có nghĩa. Còn vợ mình chỉ có mỗi mớ kỷ vật của “hắn”, mình đã ghen sống ghen chết, bảo sao vợ chồng không gây gổ tối trời tối đất. Ngẫm nghĩ lời bạn, chồng sáng ra nhiều điều. Thì ra bấy lâu chồng cứ nuôi cái bóng ma đó bằng những ảo tưởng ghen tuông mù quáng. Mỗi ngày lại "chăm bón" cho nó bằng những nghi ngờ, cãi vã, giận hờn. Nó càng lớn, càng béo tốt thì hạnh phúc của hai vợ chồng càng teo tóp.
Chiều nay sau khi tan sở, nhất định chồng sẽ đi tìm mua chiếc hộp thật đẹp về tặng vợ, để vợ có chỗ chứa kỷ vật của “hắn” thật đàng hoàng, khỏi phải cất giấu lung tung. Khi buồn, vợ tha hồ lôi ra ngắm nghía. Quan trọng là chồng phải biết chăm sóc vợ nhiều hơn, mang lại cho vợ nhiều niềm vui, nhiều nụ cười… Khi vợ hạnh phúc bên chồng, “hắn” sẽ biến mất trong ký ức của vợ, tha hồ cho mớ kỷ vật của “hắn” mốc meo trong xó. Kế này tuyệt hay, thực hiện ngay thôi.
Ý kiến bạn đọc